Tag: JP

trà xanh la liếm với booss để được lên chức

trà xanh la liếm với booss để được lên chức, nên chị Quyên chẳng chê vào đâu được. Người xưa có câu người đẹp vì lụa đối với trường hợp của Quyên quả không sai vào đâu. Gương mặt chỉ thuộc dạng ưa nhìn, trà xanh vụng trộm bên khách hàng ngực to nhưng những thứ trên người nàng đều có giá trị khá cao. Chỉ riêng việc Quyên có xe riêng cũng đủ hiểu sự giàu có của cô nàng. “Đâu cho em coi thử.” Phương nhiệt tình đến hỏi, vừa đến gần đã nhận ra hương vị ngọt ngào lan tỏa từ người Quyên. Mùi hương nước hoa này nó mạnh dạng đoán giá trị không rẻ, một cảm giác tươi mát nhẹ nhàng vừa ngửi đã

hóng cưỡi ngựa cùng em nhân viên ngực to

hóng cưỡi ngựa cùng em nhân viên ngực to, lưỡi nhỏ nhắn của nàng. “Lên trên nào…” Phương vòng tay ôm sau lưng My rồi lật nàng ngồi lên người mình, My chỉ biết làm theo lời Phương. “Nhấp đi…” Phương lại nói. “Nhấp ra sao…” My ấp úng hỏi, nàng chưa bao giờ làm cái tư thế này lên chẳng biết cách. “Chát… Như thế này…” Phương đưa tay ra sau vỗ lên bờ mông My một cái, trà xanh la liếm bên khách hàng bí ẩn sau đó hai tay bợ mông nàng hướng dẫn. “Ưm… Ư… Ư… Mỏi quả…” My làm theo được mấy cái rồi ngồi hẳn xuống bụng nó. Bầu ngực nhỏ của My lúc này như chiếc sừng trâu vểnh lên trông vô

nhậu say cùng em nhân viên như máy khâu nơi công cộng

nhậu say cùng em nhân viên như máy khâu nơi công cộng, là ông trời thật bất công. Sau khi con chim của anh chui được vào trong lồn rồi thì anh bắt đầu nhấp nhẹ, giới trẻ cưỡi ngựa với booss để được lên chức đều đều vào ra, 2 tay anh nắn bóp cặp vú của tôi. Tôi thỏa mãn rên khẽ. – Ư… ưm… ư… nữa đi anh… a… a… a… – Ưmmmm… Em sướng quáaaaaa. – Sướng cái gì em? – Anh gằn giọng hỏi tôi trong khi vẫn liên tục nhấp. – Sướng… lồn… aaaa. Aaa. Ư ư ư ư… – Anh đụ em sướng hả? – Dạ. Sướnggggg… Ưm… ưm… ư… – Chừa chưa… Còn dám khều nữa không? – Anh rút ra rồi nện 1 cái thật mạnh vào lồn tôi, và hỏi tôi như

teen cưỡng hiếp với booss gợi cảm

teen cưỡng hiếp với booss gợi cảm, cũng chẳng lo con ma nào hớp hồn. Anh Tài có lẽ cũng giống tôi, chịu sống một mình trong căn nhà này, ngồi làm việc thì lại quay lưng ra cửa phòng. Tôi thì kê bàn lúc nào cũng là dựa lưng vào tường, vì tôi muốn cảm giác có chỗ dựa, kiểm soát được mọi thứ trong tầm mắt, chứ không phải là bất chợt có gì đó đến từ sau lưng của mình. – Anh không sợ đang ngồi làm việc mà có con ma nào vào rồi chộp anh từ phía sau ạ? – Không có em thì anh đã chốt cửa phòng rồi. Mà ma quỷ có sao anh chưa thấy bao giờ, giới trẻ tranh thủ bên khách hàng bướm non