bất lực giám đốc nhấp cô lao công và cái kết, Phương cười cười, woa! bố chồng dạy kèm học sinh dáng ngon quả thật nhìn cái đống đồ nghề kia nó chẳng biết thứ gì là thứ gì cả. Nhưng mà nhiệm vụ hệ thống ban hành làm sao nó không dám không làm cơ chứ. “Được… Vậy anh cứ thoải mái. Cần gì báo cho em hay, bên trong đó có phôi sẵn rồi.” Minh Nguyệt lại nói, sau đó nàng vội rời khỏi phòng. Trong thời gian một giờ này nàng phải tìm kiếm các món đồ tinh xảo để làm vừa mắt các cô gái kia trước đã. Phương một mình trong phòng, nó tiến lại khu vực chế tác của Minh Nguyệt. Để ngăn cách với